MCp74 - AU COIN DES POÈTES

Production poétique des anciens élèves de la promotion de 1974, du lycée Marie Curie de Saigon, Vietnam. Pour nous joindre, écrivez à mariecuriep74@gmail.com. Mise en page: Lưu Thị Phương Trinh TD2

Sunday, February 26, 2006

Lê Hồng Chương, bố già MCp74


Notre plaisir de vous faire part de la poésie exquise de bác Hồng Chương, papa de Lê Thị Hồng Thúy. Grand merci à bác Chương pour ses instructions des vers à 7 mots.




1. Ái tình Paris 2. Ông Tây và con chó 3. Métro Paris 4. Thất ngôn tứ tuyệt 5. Nước Việt tôi đâu



1. Ái Tình Paris
posted Feb 15, 2006

Có ông Tây đen, đen nhọ nồi
Lấy cô Đầm trắng, trắng như vôi
Ôm nhau hôn hít trên tàu điện
Làm tớ ngồi trông cũng ngậm ngùi!

Lại có cô nàng ....da cà phê,
Quàng vai ông trắng thật là mê
Ái tình đâu có phân màu sắc
Nhà ngói, nhà tranh có khác gì?

Hồng Chương
(Vần thơ Paris)



2. Chuyện ông Tây và con chó
posted Mar 9, 2006

Sống mãi, ông Tây ấy chán đời
Một đêm cưỡi hạc bay lên trời.
Chia buồn tôi đến , bà ta bảo:
"La ví, la mò (la vie, la mort) cũng thế thôi.

Chẳng thấy chi là chút tiếc thương
Nụ cười bà ấy vẫn như thường.
Tôi phục lăn ra, rồi bảo dạ
"Họ nước văn minh quả lạ dường!"

Nhưng rồi...đến lượt con Ki Ki,
Dở chứng một hôm bơ sữa chê
Đờ đẫn vào ra, đuôi chẳng vẫy
Sùi ra bọt mép...thế là đi!

Tôi thấy bà ta khóc sụt sùi
Khóc lên, khóc xuống, đứng, khóc ngồi
Khóc hoài đến nỗi sưng đôi mắt
Tôi đến chia buồn cũng chẳng thôi.

Mới biết ở đây, chó là nhất
Trẻ con, đàn bà, rồi đến ông!
Bực thang xã hội nào đâu giống
Viêt Nam ta, nhất sĩ, nhì nông!

Hồng Chương
(Vần thơ Paris)



3. Metro Paris
posted Mar 24, 2006

Dưới đất Metro chạy dọc ngang
Đông, Tây, Nam, Bắc cả trăm đàng
Người đi gấp gấp chân theo bước
Tầu chạy nhanh nhanh hàng nối hàng.
Ở dưới chui lên, chim vỡ tổ
Từ trên bước xuống, chuột vào hang.
Ba-Lê dân số ngoài mươi triệu
Đi lại xem ra thật dễ dàng!

Hồng Chương
(Vần thơ Paris)



4. Thất ngôn tứ tuyệt

posted Mar 29, 2006

Thơ 7 chữ là mỗi câu 7 chữ, và làm bốn câu một strophe, gọi là thơ 4 câu 3 vần, hay còn gọi là thất ngôn tứ tuyệt. Muốn làm dài ngắn bao nhiêu strophe cũng được. Trước hết hãy chia ra những nhóm chữ có dấu hỏi, ngã, nặng, sắc, là những chữ TRẮC, và những chữ không có dấu, hay có dấu huyền gọi là BẰNG.


Ta viết bốn câu bằng những chữ BẰNG và TRẮC như sau :


Strophe A :

T T B B B T B Hoa mỉm cười nghe duyên đã trao

B B T T T B B Đường lên xứ mộng gió xôn xao

B B T T T B T Lung linh sợi chỉ hồng giăng đón

T T B B B T B Loan phượng hôm nay nhập đồng dao

(Hồng Chương, thơ tặng con trai của bạn đi cưới vợ)


Đây là ví dụ của một strophe. Có những ngoại lệ là trong bất cứ câu nào, chữ thứ 1, thứ 3 và thứ 5 đều không phải theo đúng B và T.

Trên đây là bốn câu theo luật TRẮC, với chữ thứ 2 của câu thứ nhất là T.

Dưới đây là bốn câu khác theo luật BẰNG, tức là chữ thứ hai của câu 1 là B:


Strophe B :

B B T T T B B Trời thu trong vắt lá thu xanh

T T B B T T B Chim hót theo nhau giữa những cành

T T B B T T T Những nụ hoa vàng tơ liễu rũ

B B T T T B B Bên đàn bướm trắng lượn vòng quanh

(Hồng Chương, thơ thăm Hà Nội)


Đấy, hãy để ý cho kỹ. Và những vần XANH, CANH, QUANH của strophe B, hay những vần TRAO, XAO, và DAO của strophe A.

Cứ như thế kéo dài ra 3, hay 4, hay 10 strophes cũng được. Cốt nhất là những vần phải đúng như nhau. Và cần nhất là phải có óc romantique, imagination thì thơ mới hay, nhiều cảm xúc, đọc lên làm rung động người đọc.

Chúc con làm được thơ hay.


Bố,
Hồng Chương





5. Nước Việt tôi đâu?
posted April 29, 2006

Từ độ ta đi khắp bốn phương
Vẫn nghe hồn nước, tiếng quê hương
Nhịp theo chân bước đường luân lạc
Và gợi trong lòng bao nhớ thương.

Dù trong nhung lụa của văn minh
Dù ấm êm trong cảnh thái bình
Vẫn thấy xung quanh còn thiếu vắng
Thiết tha hồn nước Việt anh linh.

Nhớ nhịp cầu tre ở giữa làng
Cánh đồng xanh mướt, lúa lên hương
Những con diều giấy căng hơi gió
Tiếng sáo ngân theo ngọn gió đồng

Nhìn sông Seine lại nhớ sông Hồng
Nhớ Cửu Long Giang, nhớ núi Nùng**
Nhớ nước Hồ Gươm xanh tuế nguyệt
Nhớ người trả kiếm lúc thành công.

Từ dãy Alpes đến Jura
Nơi đâu núi Tản với sông Đà?
Nơi đâu Sơn, Thủy Tinh tranh vợ
Nước mỗi năm dâng ngập mái nhà?

Gót chân bốn biển đạp sông hồ
Hỏi có nơi nào đá Vọng Phu,
Người đợi chồng về trên đỉnh núi
Mà thành tượng đá mấy muôn Thủ (Thủ hay Thu)

Sông Hương nước chảy đẹp như thơ,
Danube thành Vienne được thế chưa?
Trăng sáng đưa thuyền ai lướt sóng
Giọng hò mái nhị, tiếng hò lơ

Thương chuyện Trầu Cau nặng nghĩa tình
Nam xương, người thiếu phụ trung trinh.
Đồng Nai, Gia Định, ai về đó
Nghe tiếng "hò lờ" tưởng gọi mình

Lại nhớ ...à ơi, tiếng mẹ ru:
"Đồng Đăng xưa có phố Kỳ Lừa
"Ai lên Phố Cát đừng quên hỏi
"Cô Tú chồng con đã có chưa?"

Những chuyện dân gian tự thuở nào
Từ Cao Bằng xuống tận Cà Mâu
Ngàn năm huyền thoại lưu truyền mãi
Vào hồn dân tộc đã in sâu...

Bốn biển, năm châu giờ mỏi bước
Vẫn còn khắc khỏai chút hương quê
Đêm đêm mơ thấy đàn chim Việt
Tung cánh mười phương một lối về.

Hồng Chương
(Vần thơ Paris viết năm 1995)

** Núi Nùng là một ngọn đồi lớn ở gần sở thú (Jardin Botanique) trong thành phố Hà Nội. Ngày xưa vẫn có câu " Núi Nùng, Sông Nhị" tức là sông Nhị Hà hay sông Hồng (Fleuve Rouge) chảy qua Hà Nội, đó là cái biểu tượng của thành phố Hà Nội lịch sự . Cũng như người ta nói "Sông Hương, Chùa Thiên Mụ" là nói thành phố Huế. Bây giờ người ta quên mất núi Nùng rồi, vì hình như cái ngọn đồi ấy đã bị san thành bình địa rồi qua bao nhiêu năm tháng và thăng trầm của lịch sử, cũng như sự mở mang thành phố để xây dựng chỗ ở.

0 Comments:

Post a Comment

<< Home